QÚA GIANG
Họ quen nhau trong một lần chàng cho nàng quá giang.
Qua câu chuyện dọc đường đi chỉ đủ mường tượng sơ sơ về cuộc sống mỗi
người.Dường như họ có gì đó đồng cảm.
Những tưởng cuộc gặp gỡ tình cờ như cơn gió thoáng qua nào ngờ đã để lại tiếng sét
ái tình trong lòng chàng.Trong đời có bao nhiêu phụ nữ chàng đã cho quá giang chỉ là
tiện đường giúp đỡ thôi.Chẳng hiểu sao lần này chàng lại nhớ mãi về người phụ nữ
ấy.
Để bây giờ đêm đêm không nghe được giọng nói nhỏ nhẹ của nàng qua điện thoại hay
những dòng tin nhắn thân quen chàng thổn thức cả nỗi lòng không sao ngủ được.Từ
đó đến nay hôm nào cũng vậy lệ thường là đôi ba câu hỏi thăm và chàng cũng không
quên ga lăng thêm mấy câu thật tình tứ .Thế là đủ chàng cảm thấy ấm lòng và mãn
nguyện lắm rồi.
Hình ảnh nàng cứ hiện về trong tâm trí chàng ngày càng gần gũi và thân thiết .Đó là
một người phụ nữ ngoài 30 vóc dáng mảnh mai ,khuôn mặt dể coi với đôi mắt buồn
vời vợi.Trông nàng có vẻ mệt mỏi, đôi mắt thâm sâu có lẻ do mất ngủ.Nàng không
sắc sảo ,không hấp dẫn bởi những đường cong hay sự năng nắn nhưng có sức cuốn hút
lạ thường.Hôm đó họ chỉ kịp trao nhau số điện thoại .Những tưởng chỉ là thủ tục xã
giao nào ngờ nó như là định mệnh.
Hằng đêm chàng luôn nhớ về nàng ,cầu mong cho mẹ con nàng ngủ ngon và có cuộc
sống an lành.Và còn mong nàng cũng nhớ đến chàng nữa.
Nghe chàng tỏ tình nàng thường cười và nhỏ nhẹ nhắc khéo .
09....89: Em có nhớ anh không?Anh nhớ em nhiều lắm.
09...76: he he .Dạ có .Nhưng ....
09...89: Nhưng sao em?
09...76: Em sợ sư tử lắm.
09....89: Tình yêu còn mạnh hơn cả cái chết mà em.
09...76: Anh nói cứ như là nhà văn.
...
Rồi những hôm nàng ốm một mình vật vã với bệnh tật lại còn phải lo con nhỏ .Chàng
thương lắm nhưng chẳng biết làm sao.Chàng là y sĩ quân y nhưng không thể chữa
bệnh hay chăm sóc cho nàng vì xa quá đến gần nghìn cây số.Chàng chỉ có thể động
viên tinh thần mà thôi.Có hôm vui trong lòng nàng đọc thơ cho chàng nghe.Nghe
giọng đọc ngọt ngào mà chàng cảm thấy xao động lạ.Chàng cầu mong cho nàng luôn
vui,khoẻ để đọc thơ cho chàng nghe .
Để tiếp cận với nàng dẫu không am hiểu về thơ chàng cũng cố nặn óc làm đôi bài thơ
nhỏ nhắn tin cho nàng.
84.....89: Em ơi em đừng có buồn
Lòng anh như nhuốm hoàng hôn đây này
Đời người ngắn tựa gang tay
Tình yêu thì vẫn tràn đầy trong tim!
Chúc em ngủ ngon nhé.Và mơ về anh nghe.
84......76: Cảm ơn anh.Bài thơ hay lắm anh ạ.
...
Được nàng khen chàng phấn khởi lắm.Và không biết từ đâu chàng chợt yêu thơ.Chàng
mượn sách báo về đọc ngấu nghiến rồi căng óc ra mà nghiên cứu.Bởi chàng biết nàng
say thơ lắm.
Nghe đâu nàng đến với thơ cũng thật tình cờ .Thoạt tiên nàng làm thơ để khuây khoả
nỗi lòng và để nguôi ngoai quá khứ đau buồn .Thế rồi dần đâm nghiện từ lúc nào
không hay.
Chàng mong ngày ngắn lại đêm dài ra để chàng được mơ về nàng nhiều hơn.
84...89: Hôm qua mơ ngủ cùng em
Hai giờ thức dậy em đi mất rồi
Vầng trăng thao thức bên trời
Biết tìm đâu có một người tri âm.
84...89: Buồn quá .Anh nhớ em nhiều.
Trời nóng quá anh dậy quạt mát cho em ngủ ngon.Ngủ ngon đi nhé.
84...76: Cảm ơn người đã cùng em
Sẻ chia giấc mộng gối mềm tương tư
Người ở xa lắc xa lư
Gởi lời tâm sự tâm tư cháy lòng
Một mình em với căn phòng
Lẻ loi ,cằn cỗi cỏi lòng tơ vương
Nghe lời nhắn nhủ mà thương
Biết làm sao được mỗi phương một người?
84...89: Ngủ ngon đi nhé người ơi
Quạt nan anh quạt mát trời riêng em
Giọt tình anh uống say mềm
Nhớ em hương vị êm đềm giấc xuân.
...
Tình cảm của chàng dành cho nàng ngày càng sâu nặng.
Sau một ngày vùi đầu với công việc,tối đến nơi đồn vắng heo hút chàng lại nghĩ về
nàng với nỗi nhớ khắc khoải.Chàng biết dẫu chỉ là ảo tưởng nhưng đó chính là nguồn
động viên tinh thần đối với chàng .Chàng cảm thấy hạnh phúc khi được nàng trò
chuyện và cảm thấy nguôi ngoai nỗi nhớ nhà .Thấy cuộc sống đáng yêu hơn.Cứ như
thể nàng đã đem đến cho nàng nhựa sống vậy.
Có hôm trong giấc mơ chàng thấy :Chàng cùng nàng đang đùa vui trên cung
trăng...,có khi lại thấy cùng bị đày xuống địa ngục...Chàng giật mình thức giấc mồ
hôi ướt đầm đìa.
Chàng trông mau đến dịp phép để về thăm gia đình và thăm nàng cho thoả nỗi nhớ
mong.
Thế rồi ngày đó cũng cận kề .Chàng hồi hộp lắm.Thấp thỏm đợi chờ từng ngày, từng
giờ tưởng như thời gian trôi chậm lại.
Một buổi chiều đẹp trời .Hoàng hôn tím .Đâu đây tiếng trẻ thơ nô đùa hòa với tiếng
ve ngân râm ran.Gío thổi nhẹ mát dịu.Lòng người cũng miên man cảm xúc khó tả.Và
kia đôi chim trắng bay liệng trên bầu trời đang tìm về tổ ấm.
Chàng và nàng cùng rảo bước bên nhau chuỵện trò ríu rít như thể mấy cô cậu sinh
viên đang yêu.Rồi họ vào nhà hàng ăn tối và ngụ tại một khách sạn sang trọng.
Bao nhiêu ngày nhớ thương trông ngóng giờ họ được thoả ước nguyện còn gì vui ,hạnh
phúc bằng.
Họ say tay trong tay,vai kề vai với những nụ hôn nồng nàn.Tưởng như đất trời nhỏ
bé .Ngào ngạt hương yêu.Cơn khát như ập đến .Họ quấn lấy nhau.Những tưởng họ sẽ
tan trong nhau.Nào ngờ nàng chợt giật mình như bừng tỉnh khỏi giấc mộng.Nàng thì
thào:
-Đừng anh.Em thương anh .Nhưng em không thể .Anh đã có vợ ,có con rồi. Em không
muốn có tội với chị ấy.
Chàng sực tỉnh .Vô cùng ngạc nhiên.Trấn tỉnh nàng:
-Anh yêu em mà.
Chàng siết nàng mạnh hơn.
Nàng run rẩy,ấp úng:
-Nếu anh ...Em sẽ...
Chàng hốt hoảng ,thoảng thốt:
-Anh van em. Em đừng làm thế.
Nhìn đôi mắt u buồn như van xin của nàng, chàng chùn bước trước ý nghĩ chinh
phục ,và chiếm đoạt thể xác nàng chợt tiêu tan.
Thế rồi họ ôm, nhau trút bầu tâm sự thâu đêm và ngủ quên lúc nào chẳng hay như
hai người cùng giới .
Gần sáng chàng chợt tỉnh giấc nhìn nàng ngủ mà thấy thương .Chàng âu yếm vuốt ve
mái tóc và hôn nhẹ lên trán nàng vừa hát khẽ như ru nàng ngủ ngon hơn.
Ò Ó O ....chợt chuông đồng hồ kêu .
Chàng giật mình tỉnh giấc.Nhìn quanh không thấy nàng đâu .Chàng ngạc nhiên thấy
mình không phải ở khách sạn mà là căn phòng quen thuộc của đơn vị.Bấy giờ chàng
mới vỡ lẻ hoá ra chỉ là giấc mơ.-một giấc mơ huyền ảo mà trong trẻo.
Chàng lại nhớ nàng hơn .Không biết giờ này nàng đã dậy chưa?Nàng có nhớ đến mình
không nhỉ?Chắc có.Rất có thể nàng sẽ nhớ mãi chuyến quá giang trong đời .
-Cuộc gặp mặt sắp tới sẽ như thế nào?Có như giấc mơ đó không ?
Chàng tưởng tượng đến cuộc gặp mặt sắp tới khẻ mỉm cười và tự hỏi .
Bình minh sáng rực-một ngày mới bắt đầu.